hính là vợ của anh.
Hy Đông liền tin ngay,thế nhưng thái độ của anh vẫn lạnh lùng như xưa.Cô đành đi theo anh để khiến anh nhớ lại về cô.
Hy Đông không trả lời câu hỏi của Quế Như,đầu óc trống rỗng,chẳng thể suy nghĩ thêm điều gì.Tiến vào siêu thị theo lời của Quế Như.
Nhã Vân đứng gần đó,cô đã nhìn thấy anh nhưng không có biểu hiện thay đổi gì trên nét mặt.Hy Đông và Quế Như đi lướt qua cô,tim cô vẫn đập nhanh khi anh đến gần,Nhã Vân khẽ cất bước đi nhanh chóng rời khỏi nơi đó.Điện thoại cô bỗng reo lên,là Đan Yến:"Alo,Nhã Vân nghe"
"Tôi có thể gặp cô vào ngày mai không,tại quán ăn trước nhà trọ Ban Mai"Đan Yến nói.Cô không thể để sự nghiệp của Chấn Phong sụp đổ cũng như không thể để mẹ mình chết được.Ông ta hôm qua vừa liên lạc với cô,mục đích của ông ta là trả thù cho con gái,con gái ông ta từng theo đuổi Hy Đông nhưng lại bị từ chối.Cô ta khóc đòi tự tử nếu Nhã Vân vẫn còn sống,với lại Ly Trâm-mẹ của cô từng là mỗi tình đầu của ông ta,bà phản bội ông đi theo Đan Dũng-ba Đan Yến.
"Được,hẹn gặp sau"Nhã Vân đầy tò mò nhưng vẫn đồng ý đến gặp Đan Yến.Dù gì giờ họ cũng đã làm bạn rồi,không cần phải đề phòng như lúc trước nữa.
Hôm Sau...
Tại quán cà phê,
Nhã Vân đến trễ 10' nhưng vẫn không thấy Đan Yến đâu.Nhưng người cô đang không muốn gặp lại xuất hiện.Hy Đông,Quế Như và Minh Duy,ba người bọn họ đến đây uống cà phê.
END C13.
CHƯƠNG 14:
Nhã Vân liên tục ngó đồng hồ,đã quá nửa tiếng rồi,Đan Yến vẫn không thấy đâu.Đang lúc cô tính bỏ về vì nghĩ cô ấy bận hoặc quên hôm nay hẹn với cô thì va vào một người...
"Xin lỗi..."Nhã Vân vẫn đơn giản nói,vẫn bộ dạng đó,vẫn khuôn mặt đó,vẫn ánh mắt đó nhưng giờ đây nó trông vô cùng xa lạ.Anh nhìn cô như lúc ban đầu gặp nhau vậy,lạnh lùng.
"Lần sau nên mở to mắt ra mà đi"Hy Đông buông lại một câu và quay đi nhanh.Cô gái ấy khiến đầu anh đau nhức không ngừng,cứ như nó đang cố nhớ lại điều gì vậy.Thật vvo cùng khó chịu.
Nhã Vân mãi nhìn theo cho đến khi anh đi khỏi,quả nhiên Hy Đông hoàn toàn xem như chưa từng quen biết cô...
"Cô ơi,cháu nói chuyện với cô được không?"Minh Duy níu túi cô nhỏ nhẹ nói.Quế Như bảo Minh Duy đến đây,mặc dù chưa thể hiểu hết suy nghĩ của người lớn nhưng đối với một đứa trẻ 10 tuổi thì nó có thể lờ mờ nhận ra rằng có điều không ổn với ba Hy Đông.
"Ơ,là cháu à?Có chuyện gì vậy?"Nhã Vân bất ngờ nhìn cậu nhóc,cô đảo mắt xung quanh,hi vọng là cậu nhóc không phải đang bị lạc mất mẹ,như vậy thì sẽ rất phiền:MatCuoi (12):.
"Cháu muốn nói về ba Hy Đông ạ?"thằng bé mắt long lanh nhìn cô:MatCuoi (41):,trông vô cùng tội nghiệp và đáng yêu.
Nhã Vân cuối cùng cũng bị mềm lòng,vuốt nhẹ mái tóc thằng bé nói:"Được rồi,vậy cháu muốn nói gì?"không hiểu sao khi nhắc đến anh,cô lại rất muốn nghe thằng nhóc nói.
"Cháu biết ba Hy Đông không phải ba ruột của cháu,ba ấy và cô có phải sắp cưới nhau không ạ?"Minh Duy ánh mắt không giấu nổi nét buồn rầu trên khuôn mặt bé nhỏ nói.Thật chất ba ruột của Minh Duy đang...ngồi tù,vì tội vận chuyển ma túy.Mẹ Quế Như quen ba ruột trước khi gặp ba Hy Đông.Minh Duy tất nhiên chỉ ngây ngô hiểu mọi chuyện đơn giản thế khi nghe mẹ khóc gào trong trại giam với ba ruột cách đây một trước.
"Cháu....vẫn ổn chứ?mẹ Quế Như bảo cháu đến đây à?"Nhã Vân xoa đầu thằng bé,chỉ tội cho nó,còn nhỏ mà phải chịu nhều chuyện xảy ra như vậy.Trước đây cô cũng từng như thế nên có thể hiểu được.
"Ba ruột cháu đang ngồi tù ạ,mẹ cháu muốn cháu được sống sung sướng hơn nên mới cưới ba Hy Đông,mẹ chỉ yêu mỗi ba ruột cháu thôi.Cháu biết ba Hy Đông đang mất trí nhớ,nhưng dù như thế ba vẫn nhìn cháu bằng ánh mắt xa lạ,ba không thương cháu nhưng cũng không ghét cháu.Cháu rất buồn"nói đến hết câu này thì Minh Duy đã thật sự khóc òa lên nức nở,thằng bé ắt hẳn phải rất đau buồn khi ba thì không có,còn mẹ thì chỉ lo câu dẫn người đàn ông khác,không ai quan tâm.
Nhã Vân cũng ngấn nước đầy mắt nhìn thằng bé:"Cháu sao lại nói với cô những lời này?sao cháu không nói với mẹ cháu hoặc gia đình hai bên họ?"Nhã Vân tò mò hỏi.Cô với thằng bé chỉ mới gặp nhau đúng hai lần kể luôn cả lần này.
"Cháu muốn cô...bắt cóc...ba Hy Đông đi..."tMinh Duy cúi đầu thấp xuống lí nhí nói,có như thế thì mẹ Quế Như mới thương yêu và quan tâm nó nhiều hơn.
"Gì cơ?sao có thể như thế được?"Nhã Vân mở to mắt nhìn thằng bé đang không dám ngẩng đầu cao lên nhìn cô.Nó đang nghĩ gì mà nói với cô như thể nhỉ?
"Cháu...cháu...."Minh Duy đang tính nói thêm với cô điều gì đó thì Quế Như từ xa mặt tức giận phừng phừng đến đỏ bừng lên,ánh mắt rực lửa nhìn cô.
"Con đang làm gì ở đây đó hả?:MatCuoi (15):,còn cô...cô đã làm gì con của tôi?"Quế Như đang loay hoay mua cà phê giùm Hy Đông,khi trở về thì Hy Đông nói là đi vệ sinh một lát và Minh Duy biến mất.
"Con không muốn,tôi có chuyện đang muốn nói với cô ấy cơ"Minh Duy cố vùng vẫy khi bị mẹ Quế Như kéo lôi đi.
"Cô...Chát!Bặt!"Quế Như đang toang giơ tay đánh vào mặt Nhã Vân thì một cánh tay mạnh mẽ giữ lại.
"Bỏ qua đi"Hy Đông lạnh lùng nói.Anh tuy là không biết cô gái kia là ai nhưng lại không muốn cô gái ấy bị người ta đánh.Ngực anh khẽ nhói đau,cảm giác bức bối đến điên lên.
"Anh à,nhưng mà cô ta..."Quế Như ấm ức nói.Đang nói chưa hết câu thì Hy Đông đã ẵm Minh Duy lên và cất bước đi nhanh về phía cửa chính.
Nhã Vân không thể trả lời được câu nào,cô chỉ đứng ngây ra đó mà nhìn anh,Hy Đông chắc hẳn đang phải đấu tranh rất khổ sở đê nhớ lại mọi thứ,trong đó có cô.Cô tin chắc rằng,sâu thẳm trong trái tim anh nhất định vẫn còn một phần nào đó...
"Đoàng!Phịch..."Một phát súng vang lên,đang lúc quán đang mở một bài nhạc có tiếng súng bắn.Mọi người không mấy chú ý tới ở góc cuối của quán,một người con gái xinh đẹp vừa ngã xuống sau tiếng súng phát ra đó...Nhã Vân đã trúng đạn.
Bạn đang đọc truyện tại http://9xgiaitri.mobie.in
Đan Yến từ trên cam nhìn xuống:"Xin lỗi nhé Nhã Vân!tôi không thể làm khác được"cô đã hẹn cô ấy đến đây,quán cà phê này thường khá là ít khách với lại khá thuận lợi cho việc mưu sát Nhã Vân,cô nhất nút gọi cho ông ta-