i nên lời.
Tuệ trong lòng vui không tả nổi nhưng phải diễn đã chứ.
Cô ta mắt ươn ướt_” Tôi không có ý gì cả?. cô đừng nói như vậy những lời nói đó sẽ làm Minh Khang đau lòng lắm đó”. Cô ta định tiến tới nắm tay nó thì.
Hắn bỗng nhiên kéo tay cô ta lại .
_” Không cần nhiều lời làm gì đi thôi”.
Hắn kéo Tuệ đi trước mặt nó. Còn Tuệ thì quay lại tặng cho nó một nụ hôn gió chào tạm biệt .
Nó đứng chết trân tại chỗ nhìn 2 người đi khuất. miệng nhếch lên một nụ cười cay độc.
Lấy điện thoại ra lưu tất cả những đoạn ghi âm lại.
Nó bấm số điện thoại gọi cho quản lý Quan.
Sau 2 hồi chuông ông ta nhanh chống bắt máy.
_” Xong chưa?”. Giọng nói nó lạnh như băng làm cho người khác phải ớn lạnh.
_” Dạ thưa cô chủ đã xong rồi”. không biết cô chủ có chuyện gì mà muốn mình điều tra lịch trình làm việc của Huỳnh tổng kĩ như vậy?. ông thầm nghĩ.
_” Được rồi đem qua cho tôi ngay”. Nó mệt mỏi khẽ nhăn mặt.
_” Dạ tôi đem tới ngay”.
_” ừ”. Nó cúp máy tức khắc. lòng nó bây giờ trống rỗng vô cùng. Nó không biết tại sao bây giờ nó mệt mỏi như vậy?.
Quản lý quan đưa tạp hồ sơ cho nó.
_” Đây là hồ sơ cô chủ cần tìm”. Ông khẽ lướt nhìn gương mặt nó. Nhưng ông chỉ thấy ánh mắt lạnh như băng thấu xương của nó. Đang nhìn bộ hồ sơ trên tay.
_” Tôi về công ty trước”. nói rồi ông leo lên xe chạy đi.
Nó cầm tấm danh thiếp của huỳnh Nhân trên tay khẽ cười.
_” reng reng ”
_“a lô “ giọng nói một người con trai vang lên.
Nó mỉm cười _“ xin chào tổng giám đốc Huỳnh “ giọng nói nhẹ nhàng bình thản.
Anh chợt khựng lại sờ điện thoại này hình như của Thiên Thiên.
_“Em là Thiên Thiên phải không ? “. anh có chút bất ngờ.
Nó ohh tiếng “ anh vẫn còn nhớ tôi sao ? Huỳnh tổng “Nó cười xem ra cách này không tệ.
_” Không biết em gọi cho anh có chuyện gì không?”. Anh thật sự vui mừng đây là lần đầu tiên nó gọi điện cho anh.
_” Tôi muốn gặp anh nói rõ một số chuyện”. nó thẳng thắng nói.
Anh mừng còn không kịp_” được được mấy giờ gặp em nói đi?”.
_” Ngay bây giờ”. Giọng nói ra lệnh không được phép không nghe theo.
_” Em gửi địa chỉ qua cho anh nha”.
_” Ừ”. Nó nói xong không đợi anh trả lời cúp máy ngay lập tức. nhắn địa điểm qua cho anh.
Nó đi thẳng ra quán café mà nó hẹn.
……………………
_” Em chờ anh có lâu không?”. Nó vừa nhắn qua là anh chạy tới ngay dù không biết có tể hay không?.
Nó lạnh lùng_” không sao. Tôi có chuyện muốn nói”. Nó uống một ngụm café nhìn an hung dung.
Anh nhìn nó. Chuyện gì mà đích thân cô ấy tới tìm mình.
_” Chuyện gì em cứ nói đi?”.
Nó đưa đoạn băng ghi âm đến trước mặt anh. Bắt cho anh nghe toàn bộ những gì ghi trong đó.
_” Vậy là sao?”. Anh hơi bất ngờ khi nhận ra được người con gái giả tâm trong đoạn băng là Gia Tuệ.
_” Sao là sao?. Không phải cô ta là bạn gái anh còn gì?”. Nó cười mỉa mai nhìn anh.
Anh thật sự rất ngạc nhiên. Không ngờ nhìn Gia Tuệ hiền lành như thế mà lại là loại người này.
_” người trong đoạn băng đó nói là chồng em?”. Anh nhận ra được điều đó.
Nó nhìn thẳng mắt anh_” Đúng vậy. người đó là chồng tôi bị cô người tình bé bổng của anh cho uống bùa”.
_” Em muốn sao?”.
_” Muốn anh đem cô ta biến khỏi mắt tôi”.
_” Có thể sao người đàn bà đó muốn như vậy anh có thể cản à”. Anh nghi ngờ nhìn nó.
_” Có thể chứ chỉ cần anh cho cô ta một chút lợi lộc là được”.
Cô ta muốn ăn cả 2 miếng mồi nhưng khi bị phát hiện chắc chắn sẽ đeo theo miếng mồi nào mình tin là có thể.
_” Được anh sẽ giúp em”.
_” Anh không yêu cô ta?”. Nó chắc là như vậy.
Anh cười khổ_” Em thừa biết trong lòng anh có ai mà”. Anh nhìn nó ánh mắt như muốn nói điều gì đó.
_” Tôi không có ý đó”. Nó hơi khó xử.
_” Không gì anh cũng không mong đợi gì hơn là chúng ta có thể làm bạn, được chứ?”.
_” Tất nhiên là được”. nó mỉm cười.
_” Annh sẽ làm những gí có thể.”. anh hứa chắc.
_” Được không còn gì nữa tôi đi trước đây”.
_” Tạm biệt”.
Nó bước đi trong ánh mắt dõi theo của anh.
Khi nó đang đi qua lộ thì cảm thấy có một lực gió rất gần nó. Khi nó nhận thức được chuyện gì sắp xảy ra thì.
_” Thiên Thiên”. Anh hét lớn.
_” Rầm……………”.
Trời đất quay cuồng nó chỉ mơ màng thấy dưới mặt đường toàn là màu đỏ của máu.
Đầu nó đau ê ẩm mắt không mở nổi.
Nó bất lực nhắm mắt lại quanh quẩn bên tay là tiếng hét tên mình của một người con trai.
Đằng phía xa bên kia đường một nụ cười đắc thắng trên môi cô. Sự hả hê trong lòng thấy rõ, cái cảm giác khi thấy nó ngã xuống đất màu tuông ra làm cô ta sung sướng.
Căn phòng trắng tinh tiếng xe cấp cứu inh ỏi. làm cho người khác không khỏi có cảm giác sợ hãi.
Một người con gái xinh đẹp mặt mài bê bết vết máu vẻ mặt nhợt nhạt không còn sức sống. bàn tay được người con trai nắm chặt lấy.
Trước đây người con gái này đã nhiều lần từ chối tình cảm của anh.
Nhưng không hiểu vì sao anh vẫn luôn yêu nó.
Anh biết nó không bao giờ chấp nhận anh, nó đã có chồng. anh trở thành một công tử ăn chơi cũng do những gì mà nó làm cho anh.
Nhưng trong lòng vẫn thề. Anh sẽ luôn bảo vệ nó, không cho ai đụng tới một sợi tóc của nó.
Nhìn người con gái trước mặt anh thấy đau sót vô cùng. Do anh vô dụng tận mắt nhìn thấy nó bị người khác đụng mà không cứu được nó.
_” Xin lỗi anh không được vào nạn nhân cần phải cấp cứu ngay”. Cô y tá tách bàn tay anh đang nắm lấy ra khỏi tay nó.
Nó đi vào bên trong cánh cửa trắng xóa khép lại.
Đôi mi cụp xuống. trong đầu lúc này có rất nhiều câu hỏi và nghi vấn.
Chiếc xe đó đi với vận tốc rất nhah, khi đâm