ã. Anh T^2 vặn người ngửa ra đằng sau và tránh được một cách dễ dàng.
- Trình gà quá cháu ơi!
- Chưa biết đâu!
Rồi anh T^2 nhìn theo hướng mà Phi chỉ. OMG, cây gậy lúc nãy đã không cánh mà bay và đáp xuống mặt một con bé mắt xanh mỏ đỏ thuộc cái đám dị dạng đang bám đuôi anh Hoàng. Cây gậy đấy chắc phải hạ cánh rất "nhẹ nhàng", mới có thể không để lại tí xây xát gì ở mặt con bé. Mà nó chỉ để lại một con mắt bầm tím, chiếc mũi vỡ chảy máu xối xả, còn hàm răng à… cái thì sứt, cái thì mẻ, cái thì "chơi xích đu". Trên đầu còn có thêm cục u to tổ chảng nữa. Ôi, có thể nói là khuôn mặt của con bé bây giờ "đẹp", "đẹp" lắm. Nguyệt Hoàng và Dạ Dược nhìn thấy cảnh mà không chụp được tấm ảnh là về nằm ăn vạ với than vãn suốt không thôi. Vì vậy theo quán tính, điện thoại đâu, xuất hiện đi! Cái đám dị dạng cứ mắt nổ mắt xịt mà nhìn anh chàng đẹp trai bọn nó bám từ nãy đến giờ. Phải nói là hình tượng đẹp zai lãng tử của ảnh trong lòng bọn nó hiện tại như sau:
"Ổ ôi, đẹp zoai thía mè bịa điêng" (Con nì bị ngọng cấp độ nặng bà con ơi).
"Ôi tiếc thế, anh này chỉ được cái mã ngoài! Ai ngờ bên trong ảnh…."
"Anh ơi, sao anh đẹp trai mà anh lại bị dở hơi thế hả anh?"T
"Ẹc, thằng điên! Chụp cái gì không chụp lại chụp cái thể loại này."T
"Ôi, anh ý đang chụp ảnh mình! Phải tạo dáng thật đẹp mới được." Không nói chắc mọi người cũng biết đây là ai.
Cuối cùng, không nhìn vợ chồng anh Hoàng nữa mà đám dị dạng đi tìm nguyên nhân (nguyên nhân gì tự biết, he he). Lại một lần nữa tim bọn nó lỗi nhiều nhịp. Sao hôm nay bọn nó may mắn thế? Toàn gặp soái ca không hà! Sau này chắc phải đến các cuộc thi này nhiều hơn mới được. Và đương nhiên người tiếp theo làm con mồi cho bọn "chó săn" này không ai khác ngoài anh T^2 nhà ta. Chà, chị Phi nhìn hiền với dễ thương thế thôi chứ ai mà động vào là chết ngay vì chị ý toàn đánh vào điểm yếu mà lại. Rồi Phi gọi mọi người đi về, để lại anh T^2 bị rượt đến sáng. T.
* * *
Bây giờ trời vẫn tối, vẫn có thể nhìn thấy sao. Dưới ánh sao, trường Starlight trông thật lung linh huyền ảo, 1 khung cảnh rất lãng mạn. Trên đường vào trường ta sẽ thấy một đài phun nước có hình thần Cupid ở trên. Hai bên đường là hai hàng cây phong thẳng tắp, hiện tại đang là mà lá phong đỏ nên rất đẹp. Những chiếc lá bay bay trong gió, những tiếng gió xào xạc chạy qua từng kẽ lá tạo cho người ta cảm giác thanh thản, yên bình. Starlight là loại rừng trong trường nên vào những buổi dã ngoại không cần phải đi đâu xa, cứ thẳng tiến vào trường là được. Dù là rừng, nhưng không hề có một tí đất trống nào. Nó được bao phủ bởi thảm cỏ xanh mượt, được cắt tỉa và chăm sóc kĩ chứ không mọc lởm chởm như những nơi khác. Trường này còn có nhiều thắng cảnh đẹp nên không chỉ có học sinh mà nhiều khách du lịch vẫn vào trường để tham quan. Nơi đẹp nhất ở hồ Sương Mai, qua cầu Nguyệt Lãm, tại Lầu Vọng Tinh. Đây là một trong các truyền thuyết của trường, những ai đến đây "tỉnh tò" sẽ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Vì vậy nơi đây có rất nhiều người tìm đến. Nhưng cũng có những người không tin, cố chứng tỏ điều đó không đúng, cứ đến đây tỏ tình hoặc giở trò đồi bại rồi làm tan vỡ trái tim người kia ngay vào hôm sau trước mặt toàn trường. Đêm nay cũng không ngoại lệ, lại có một đôi tình nhân tới đây, hai người đang ôm nhau mà ngủ với chiếc chăn mỏng tang vừa đủ che cho hai người. Trong đó có một người đã giết chết, bóp nát trái tim của bao nhiêu cô gái trong trường.
Hiện tại, 2 người do đang say ngủ mà không hề biết rằng mình đang bao bọc bởi tiên nhân. Chờ đã, tiên nhân sao? Không, không phải. Họ không phải là mang vẻ đẹp của tiên nhân, càng không thể là vẻ đẹp trần gian mà là một vẻ đẹp quỷ dị. Họ đẹp nhưng là đẹp như những ác ma, đẹp như những thiên thần nhưng là thiên thần bóng tối, thiên thần địa ngục. Chỉ tiếc là thiếu mất đôi cánh quạ (hoặc cánh dơi), nếu không thì họ đã rất hoàn hảo. Không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt của họ vì ai cũng đeo một chiếc mặt nạ màu đen che nửa khuôn mặt thanh tú ẩn giấu đằng sau. Tất cả đều khoác trên người chiếc áo choàng màu đen huyền bí. Dù rất quỷ dị nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi họ.
Cô nàng có mái tóc màu đỏ được búi một nửa bằng chiếc trâm cài hình con dơi, ra hiệu cho một anh chàng tóc đen dựng ngược hết lên đem cô gái kia đi nơi khác. Sau đó một cô gái có mái tóc màu vàng, tết rết lấy một chiếc chăn (không biết từ đâu ra) cuốn quanh người cô gái. Cô gái tóc vàng xong việc thì đến lượt anh chàng tóc đen vào việc. Anh bế cô bé lên, dùng khinh công đã học rồi biến mất trong tích tắc. Cô nàng tóc đỏ lại ra lệnh cho một chàng khác đến gần, nói gì đó và quay lưng bước đi cùng các cô gái. Anh chàng thấy các cô đã rời khỏi liền đánh thức cái thèng đang nằm ngủ ngon lành dưới đất kia dậy bằng cách…..
ÀO ÀO…
…Đổ nguyên một thùng nước lạnh vào người gã. Gã giật mình tỉnh dậy, hét lớn:
- Thằng điên nào phá hoại giấc ngủ của ông đấy?
Lát sau tỉnh ngủ hẳn hắn nhớ rõ rang mình đang…. với cô em hôm nay tán được mà tại sao bây giờ lại không thấy em ý đâu lại chỉ thấy mấy thằng hâm. Bây giờ có phải là Haloween đâu mà bọn nó ăn mặc như đúng rồi á? Hắn hỏi:
- Bọn mày là ai? Sao lại đến đây? Thằng Định muốn giành bạn gái nên gọi hội hả? Thế thì cứ việc, ta đây vốn không thích mấy con thỏ non chưa có "kinh nghiệm".
- Rất tiếc, bọn tao không phải là loại chơi đánh hội đồng mà chỉ có chơi đoàn kết thôi, ha ha ha… - Anh chàng có mái tóc màu nâu hạt dẻ nói với giọng đùa giỡn.
- Thế rốt cuộc là có chuyện gì? – Gã bắt đầu nổi nóng.
- À, bọn tao đến thông báo, ngày chết của mày đã điểm và ngày đó… chính là hôm nay. – Cậu chàng có mái tóc màu đỏ che một bên mắt cất giọng đùa giỡn, chỉ khác là vế sau lại mang đầy vẻ chết chóc.
AAAAAAAA………
Mấy anh này đúng là theo cái kiểu "đánh nhanh thắng nhanh".Không để cho đối phương kịp hiểu ra cái gì, chiếc roi da được vung lên, quật vào tay trái của gã. Với một l