Disneyland 1972 Love the old s
9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Quán CàFê Hoàng Tử

Tên Truyện: Quán CàFê Hoàng Tử
Tình Trạng: Upload Xong
Upload Bởi: www.9xgiaitri.mobie.in


Chap 1

Sự khởi đầu không tốt đẹp

Chín giờ, tại trung tâm mua sắm.
Nó - một cô bé cứ đi đi lại lại trước cửa một tòa nhà cao ốc gần một tiếng đồng hồ. Nên hay không nên? Trước đây mọi hành động của nó đều mạnh mẽ và quyết đoán, ngoại trừ mỗi việc này là nó lại cứ như rùa rụt cổ. Nhìn cái va li mà mình đang xách, nó lại thở dài. Mọi việc đã đến mức này thì đành đâm lao rồi chạy theo lao luôn thôi.
Nghĩ là làm, nó đi theo cánh cửa xoay tròn để bước vào tòa cao ốc. Tòa cao ốc này không chỉ nổi tiếng bởi các lĩnh vực kinh doanh khác nhau mà một phần ba sự nổi tiếng của nó phải dựa vào tầng thứ chín của tòa nhà. Tầng này có một cái tên rất kêu, đó là:

Quán cà phê prince

Nó nhăn mặt khi nghĩ tới cái tên đó, sao mà lại nửa tây nửa ta thế không biết. Bây giờ cũng tầm tối rồi nên hành lang vắng hoe. Nhưng khi đi đến tầng thứ chín, nó mới hiểu lí do thật sự cho sự vắng vẻ của các tầng dưới.
Hàng loạt các cô gái trẻ, thậm chí còn có mấy bà cô già háo sắc đang chen lấn xô đẩy, hò hét để vượt qua được cái cánh cửa màu socola. Một hàng ngũ nhân viên bảo vệ lực lưỡng cũng phải chật vật lắm mới ngăn họ lại được. Nó thì đang trong tình trạng ngồi trên đống lửa, chẳng lẽ vào đến đây rồi mà lại phải khăn gói ra về ư. Đến nước này thì đành... sử dụng một trong các bí kíp học được từ phim Hàn vậy.
Nó đảo mắt một vòng rồi tìm đến cái nút nhỏ màu đỏ. Với một hành động rất đơn giản: đá cái nút đó một phát rồi sử dụng giọng nói đã được tu luyện ngàn năm có một của mình:
- Cháy! Cháy! Bà con ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.
Tiếng chuông báo cháy inh ỏi vang khắp tầng chín, lập tức cả hành lang trở nên hỗn loạn. Các bà, các cô nãy giờ chen nhau vào thì bây giờ lại chen lấn nhau ra. Trong vòng mấy phút khung cảnh đã tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Nhân lúc mấy tên bảo vệ còn đang ngơ ngác phân biệt thực hư thì nó đã lao tới túm tóc rồi đấm cho một gã trong số đó một cú đấm trời giáng dưới sự bàng hoàng của các gã còn lại, sau đó thì nhanh nhẹn lẻn vào khóa trái cửa bên trong. Khi đã đưa mình trở về với thực tại, nó mới được ngắm lại nội thất bên trong quán.
Trên những bệ ô cửa sổ màu trắng hình vuông là vô số cây nến sáp thơm hình trái dâu đang cháy. Những lẵng hoa hồng cắt tỉa cẩn thận được đặt gọn gàng ở mỗi cái bàn nhựa màu trà. Một dãy bàn đặt đủ các loại dụng cụ pha cà phê và một hàng ghế dài vẫn thường thấy trong các quán bar - có hai kẻ đang ngồi ở đó. Một người nắm ở góc tối quá nên nó không nhìn rõ, tên còn lại làm nó chú ý hơn bởi miếng băng đô màu đen trên cánh tay và chiếc khuyên màu bạc bên tai phải của hắn. Vì không biết tên nên nó tạm thời gọi hắn là tóc lông nhím bởi cái mái tóc bù xù không hiểu sao mà mọi người cứ gọi là mốt. Nghe thấy tiếng động, tên tóc lông nhím quay đầu lại, gương mặt khá đẹp trai, hắn nhảy dựng lên khi nhìn thấy nó như nhìn thấy một người ngoài hành tinh trong khi tên kia thì vẫn bình chân như vại:
- Cô...
Và khi đã đảm bảo là không có lũ con gái kia theo vào, hắn mới thở phào nhưng nhìn nó với vẻ mặt đầy cảnh giác:
- Cô muốn gì?
- Tôi muốn gặp chủ quán.
- Để làm gì?
- Đi xin việc..
- Xin việc? - Mặt tên tóc lông nhím đầy ngờ vực và một giây sau đó là một tràng cười liên tiếp:
- Thôi nào cô gái, tôi đã nghe lí do này quá nhiều lần rồi. Nếu cô muốn tiếp cận chủ quán thì có thể nói với tôi một tiếng, có thể tôi sẽ đem chữ kí của cậu ta cho cô, không phải bịa ra cái lí do "củ chuối" này đâu.
Mặt nó đỏ au như khỉ ăn ớt cho thấy rằng nó đang rất cáu:
- Sao anh nói nhiều hơn cả đàn bà thế nhỉ, tôi chẳng cần tiếp cận cái người bạn khỉ ho cò gáy của các anh hết, việc tôi làm là muốn xin việc. Anh đâu phải chủ quán mà có quyền quyết định này nọ chứ?
Tên tóc lông nhím cũng không chịu lép vế:
- Vậy chứ không thì cô bị mù chữ à? Đây là quán cà phê prince, là quán cà phê hoàng tử, không phải quán cà phê công chúa, đương nhiên là chỉ tuyển ai thuộc giới tính nam. Mà cô không biết hay giả vờ không biết vậy? Tôi là bạn thân đặc biệt của chủ quán, và nếu cô muốn được cậu ta chấp nhận thì phải được sự đồng ý của tôi. Cho dù đây có là quán cà phê công chúa... - Hắn ta nhìn nó từ đầu đến chân - Tôi cũng không tuyển cái loại nửa trai nửa gái như cô.
Về điểm này thì nó không thể cãi lại được, chính nó còn công nhận mình là như vậy nữa mà. Từ cổ đến chân nó thì ăn mặc theo kiểu rất chi là tomboy, nhưng khuôn mặt, mái tóc suôn dài đuôi xoăn tít của nó rất chi là nữ tính. Không phải nó tiếc rẻ cái mái tóc mà nó để là bởi vì có một lí do cực kì quan trọng không tiện nói. Nhưng không có nghĩa là nó chịu đầu hàng:
- Anh cần một thằng con trai chứ gì? Được thôi! Nhà vệ sinh ở đâu?
Lần này thì cái tên im lặng nãy giờ lại chỉ cho nó, thì ra hắn vẫn đang nghe cuộc nói chuyện giữa nó và tên tóc lâm nhím.
Trước khi đóng cửa, nó còn nghe thấy một giọng nói đầy mỉa móc:
- Cẩn thận kẻo ngất xỉu luôn trong nhà vệ sinh đó.
Nó trề môi, lôi trong túi ra một bộ tóc giả và những dụng cụ trang điểm quen thuộc, công việc này nó đã làm đi làm lại cả tháng trời.
Để rồi xem!
"Tóc lông nhím" đã lác cả mắt khi nhìn thấy người vừa bước ra từ nhà vệ sinh.
Thật quá "hand some", cô gái lúc nãy đã đẹp trai gần bằng hắn ( tự đề cao mình).
Về phần nó thì nó vẫn đang dương dương tự đắc:
- Sao? Còn lí do gì nữa không?
"Tóc lông nhím" vò đầu rối tai, hắn biết làm thế nào bây giờ? Nếu vô duyên vô cớ đuổi cô ta về thì chẳng còn là chính nhân quân tử nữa, đó không phải là phong cách của hắn. Hắn đành chọn con đường "lí sự cùn":
- Còn cái tên thì sao? Đừng nói với tôi là cô sẽ khai hết tên tuổi của cô ra đấy.
Ôi dào ôi, nó nhếch mép cười:
- Tưởng gì chứ tên gọi thì tôi không thiếu, vậy đặt là Nhật Anh nhá.
Lần này tóc lông nhím có vẻ như bị sặc... nước bọt bởi cái tên nó vừa nói ra. Nó nhíu mày, chẳng lẽ cái tên đó trùng tên với một lão già đầu hói trong thành phố ?
- K
Trang: 123 ... 43>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên