Snack's 1967
9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Mỉm Cười Đợi Em Ở Kiếp Sau

en đều nhúng tay vào từ bất động sản, tài chính ngân hàng, khách sạn, du lịch cho đến kinh doanh vũ trường, casino, cho vay nặng lãi, bảo kê và buôn bán ngầm thuốc súng, vũ khí…



Sự nghiệp của hắn lớn như vậy, người trong giới hắc đạo vẫn thường sau lưng hắn so sánh với một đại ca năm xưa – Hoàng Tấn Khang. Người đó cũng có uy danh hiển hách khi tuổi đời còn rất trẻ, thậm chí còn khiến kẻ khác phải kiêng nể khi anh ta mới bước chân ra giang hồ không lâu thì đã thu phục được phân nửa số băng đảng. Nhiều kẻ cho rằng nếu năm xưa Hoàng Tấn Khang không gặp nạn thì Trần Quang Triệu ngày nay làm gì có cơ phất lên. Họ cũng so sánh phong thái làm việc và hành xử của hai người.



Hoàng Tấn Khang cứng rắn nhưng không quá tàn độc, anh ta có cái uy riêng của mình, đủ để khiến kẻ khác dè chừng và quy phục. Đối với đàn em, anh ta luôn dùng nghĩa khí để giữ chân họ và khiến họ tận tụy đi theo mình. Còn Trần Quang Triệu thì ngược lại, hắn từ khi xuất hiện đã thâm hiểm, lúc rắn lúc mềm nhưng chung quy đã đi nước cờ nào thì ngoan độc nước đó, một khi đã tuyệt tình liền ra tay rất nhẫn tâm, không chừa cho đối phương một đường sống. Dù với đàn em hay những người hợp tác với mình, có lợi ích thì hắn ta sử dụng, không thích giữ lại những kẻ vô dụng dư thừa.



Tuy nhiên, cái gì cũng có hệ quả của nó. Có người cho rằng Hoàng Tấn Khang kia quá nghĩa hiệp nên mới đẩy mình vào thảm cảnh bị đâm lén sau lưng, còn kẻ máu lạnh như Trần Quang Triệu mới thích hợp để tồn tại lâu dài trong cái thế giới vấy bẩn này…



Trần Quang Triệu lặng lẽ ngắm hoàng hôn, trong đáy mắt xuất hiện một chút lơ đãng. Cho đến lúc chuông điện thoại của hắn reo, hắn mới có phần biếng nhác rút ra nghe. Nhìn thấy dãy số trên màn hình, hắn hơi nhếch môi, dường như mọi chuyện đều trong dự liệu.



“Đại ca, đã tóm được thằng Hưng Sẹo rồi, anh bảo nên xử lý nó như thế nào?”



“Mang nó lên đây.” – Hắn thản nhiên nói rồi cúp máy.



Đầu ngón tay của hắn khẽ gõ vào lan can bằng sắt, khóe môi vẫn lưu lại nụ cười khinh bạc. Hưng Sẹo, một tên rác rưởi thiếu não, Quang Triệu hắn chỉ vừa mới không thèm để mắt đến mà kẻ đó đã ôm mộng làm loạn. Hôm nay hắn muốn quẳng kẻ đó xuống đất như quẳng một con lợn sề.



Không đầy mười phút sau, cánh cửa nối đến sân thượng mở ra, một người đàn ông mập mạp thô kệch bị bốn gã vạm vỡ lôi kéo xềnh xệch. Trên người ông ta đầy những vết bầm dập lớn nhỏ, mũi miệng còn đang chảy máu be bét.



Ông ta bị ném xuống trước mặt Quang Triệu, vì hai tay bị còng phía sau lưng lên không thể phản kháng, chỉ có thể ngước mắt nhìn lại người đàn ông độc tài đang từ trên cao nhìn mình một cách trào phúng.



- Triệu, mày là thằng khốn, mày giăng bẫy tao! Mày hôm nay dồn tao vào đường cùng thì sau này nhất định cũng không được chết tử tế!



- Diêm Vương tao cũng ghé thăm rồi, mày không cần lo. – Hắn khoanh tay trước ngực, vô cùng điềm nhiên nói – Nhưng hôm nay tao sẽ dọn đường cho mày xuống đó ở trước…



Nói rồi hắn lấy chân đạp lên đầu Hưng Sẹo, ấn mạnh xuống đất trong vòng vài phút rồi lại thu chân về một cách tao nhã, thâm độc cười:



- Hưng Sẹo, tao không dồn mày đến đường cùng đâu, vẫn để cho mày đến bốn sự lựa chọn. Thứ nhất, tự mày làm khinh khí cầu lao từ trên này xuống. Thứ hai, ngồi tù bóc lịch chung thân. Thứ ba, để cho bọn đàn em của tao đánh đến chết… còn lại là… – Lúc này ánh mắt của Quang Triệu càng tàn nhẫn giễu cợt – Con gái mày đang học cấp ba phải không, mang đến đây cho bọn em của tao vui chơi một tối, đổi lấy cho mày cả tự do và mạng sống…



Hưng Sẹo phẫn nộ, không kìm nén nổi rít lên hai chữ “Súc sinh”. Quang Triệu cười càng lớn, dù sao hai chữ này nghe nhiều cũng thành quen. Thắng làm vua, thua làm giặc, chỉ có kẻ thất thế mới cùng đường chửi bới cắn loạn.



Nhìn vào gương mặt âm hiểm của Quang Triệu, sau một hồi lâu Hưng Sẹo cũng nhận thức được hoàn cảnh tuyệt vọng của mình. Ông ta chật vật đứng lên, đi về phía lan can trèo ra ngoài. Quang Triệu chỉ nhìn sang một gã đàn em mà nói:



- Mọi việc phía sau thu xếp cho gọn gàng. Tuần tới cắt cử quân đến thế chỗ người của Hưng Sẹo. Gửi tin cho các anh em, nói buổi tối nhóm họp lại để anh phân công người quản lý sản nghiệp thu được của lão ta…











Đêm muộn hắn mới trở về sau khi họp với chân tay của mình và điều động một gã hữu dụng nhận việc quản lý địa bàn của Hưng Sẹo. Chưa đến biệt thự thì điện thoại lại reo vang. Là lão quản gia gọi tới, giọng điệu đầy gấp gáp lo ngại:



- Ông chủ, xảy ra chuyện không hay rồi. Cô Minh Thư tự ý đến đây gây rối, còn đánh chửi cô Tú Anh. Nếu ngài không mau trở về, e rằng cô Minh Thư sẽ rạch mặt cô Tú Anh mất.



Quang Triệu chỉ hừ một tiếng rồi cúp máy. Tú Anh hiện là tình nhân mà hắn bao dưỡng, còn ả Minh Thư kia thì có thể nói là “vị hôn thê” của hắn. Mấy tháng trước hắn có liên kết làm ăn với một lão đại két tiếng khác trong giới hắc đạo, trong lúc cao hứng hắn ta nói muốn gả con gái cho hắn. Quang Triệu vì chuyện làm ăn trước mắt, không muốn mất hòa khí nên không thẳng thừng từ chối mặc dù không thấy hứng thú. Song con gái của lão ta từ ngày đó thì không ngừng bám riết lấy hắn, mặc nhiên cho mình là vị hôn thê của hắn.



Về đến cổng đã thấy ầm ĩ, một cô ả diêm dúa đanh đá đang kéo tóc một thiếu nữ mỏng manh yếu đuối, còn không ngừng dúi đầu cô gái có vẻ tội nghiệp kia xuống đất. Đám người giúp việc cho đến vệ sĩ không ai dám xông vào can, chỉ có thể bất lực nhìn Tú Anh dưới nên đất gắng gượng chịu đựng sự chà đạp của Minh Thư. Cô ả không chỉ dùng vũ lực mà còn ngừng miệt thị đối phương là tiện nhân, là gái điếm này nọ.



- Đủ rồi Minh Thư. Đến cổng nhà tôi làm loạn như vậy khiến cô hứng thú sao? – Quang Tri
Trang: <<1 ... 34567 ... 52>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên