một Nhím yếu đuối lắm…Có đôi khi nó hay lang thang trên các con phố dài….nó cần một không gian rất lặng…..
Hôm nay là chủ nhật…thức dậy đã 10h, chẳng biết làm gì…nó đi sắm đồ….quyết định muôn thưở khi không có kế hoạch gì…….
Rubi plaza….
Cái trung tâm này là thế lúc nào cũng đông đúc…..Nó tới đó một mình, không bạn bè…..Thấy người ta đến toàn có đôi….không biết Bin của nó giờ này ra sao?Bin sang Mỹ 2 tháng theo một chương trình hợp tác về công nghệ giữa học sinh 2 nước…Nó quen Bin khi mới vào Grand School…Chỉ mới vào trường Bin đã được biết đến như hotboy của trường:học giỏi, đẹp trai, chơi thể thao rất cừ, là con một của tập đoàn JK….Vì thế Bin là đối tượng của hầu hết nữ sinh trong trường….Còn nó cũng không phải là một cô gái bình thường.... Người ta vẫn đùa trông nó như bupbe…dáng người mảnh mai, tóc xoăn vàng, mũi cao, làn da trắng hồng….mỗi khi cười trông nó hệt như thiên thần….và cũng chính nụ cười ấy đã hạ gục Bin…Nó và Bin trở thành một cặp trong sự tiếc nuối và giận giữ của nhiều người….
Chuông điện thoại làm nó trở về với hiện thực:
_Mày đến ngay café Moca đi_giọng San vội vã
_Tao mệt lắm vừa ở Lê Ngọc Hân về….
_Mày không đến sẽ hối hận đấy….Liên quan đến Bin nhà mày….
_Bin ak?Uh tao đến ngay…
Quàng thêm chiếc khăn, nó lấy chiếc Lx phóng vội ra đường…
_Ê Nhím, ở đây!
_Ủa.Chúng mày ở đây cả mà giờ mới gọi tao nha!
_Mày nhìn sang bàn bên kia đi….
Nó nhìn theo hướng tụi bạn chỉ sững người khi thấy Bin với một cô gái khác…Nhìn Bin xoa đầu cô bé còn cô bé thì cười hạnh phúc….chiếc điện thoại đang cầm trên tay rơi xuống đất….Cả 3 đứa kia không nói được câu nào…chỉ biết lặng im nhìn nó, vì chúng nó hiểu mọi lời nói lúc này đều vô ích….trấn tĩnh lại….nó ngẩng cao đầu đến chỗ Bin…..
_Anh Bin!
Bạn đang đọc truyện tại http://YeuTruyen.Mobi
Bin nhìn lên, sững người khi thấy nó:
_Nhím!
_Anh vẫn còn nhận ra em cơ ak?Nó nói mỉa mai….
_Đây là ai?_nó chỉ tay sang cô gái bên cạnh
_Tôi là bạn gái anh ấy!
_Cô im đi tôi không hỏi cô!
Anh nói đi chứ!
_Không phải Nhím, em phải nghe anh nói…..
_Hôm nay nếu tôi không đến đây thì tôi còn bị lừa dối đến bao giờ nữa?Anh coi tôi là cái gì ?……
Nó thẳng tay tát Bin một cái, chẳng ai ngờ nó lại làm như thế….
Nó tháo chiếc nhẫn đang đeo vứt vào Bin..
_Anh với tôi giờ chẳng còn gì cả…
Nó quay sang cô gái đang không hiểu chuyện gì:
_Xin lỗi đã tát bạn trai cô!
Nó đi thẳng, không một giọt nước mắt….Bin sững sờ ngồi đó….
Lũ bạn nó vội đuổi theo để lại cho Bin cái nhìn đầy thù hận….
Nó phóng xe xé tan cái lạnh của mùa đông Hà Nội….gió mùa Đông Bắc về….chẳng bao giờ nó dám ngờ sẽ có ngày này….nó nhớ lại những thời gian qua…. Những ngày đi xe đạp đôi quanh Hồ Tây, những véo mũi nhẹ nhàng, nhớ những khi anh xếp hàng ở cangtin mua đồ cho nó, nhớ ngày nó bị cảm anh cũng nghỉ học luôn chăm sóc cho nó, nhớ ngày 2 đứa đến nhà thờ, anh đeo nhẫn cho nó với lời hứa sẽ mãi mãi bên nhau…Cô ta là bạn gái anh thì tôi là cái gì cơ chứ?Bất giác nó cười, nụ cười châm biếm, tất cả đều là giả dối….gió thốc lạnh buốt, nó run rẩy…không biết đang lạnh hay trái tim kia đang khóc…Lúc bắt đầu vốn rất nhẹ nhàng nhưng khi kết thúc sao lại đau đến vậy….Giá như trước kia đừng quen nhau…..Nó đã nghĩ rằng Bin là người duy nhất nó yêu…hai đứa rồi sẽ bên nhau suốt đời…..nào đâu…vẫn chỉ một câu:tình đầu là dang dở……
Nó kiêu hãnh lắm nhưng cũng mong manh lắm…Nó không cho phép mình khóc trước mặt người khác…khi nó đau, người ta chỉ thấy nó với cái mím môi thật chặt và đôi mắt đỏ…….
10h pm, nó tạt vào một bar sang trọng bậc nhất Hà Nội….
Nó đã uống rất nhiều…uống để quên nhưng lại càng tỉnh…1chai XO, nó chưa bao giờ uống như thế….Một con bé xinh đẹp lại tới bar một mình uống tới mức say mềm….có mấy tên tới chỗ nó đùa cợt:
_Cô em thất tình hả?Đi với anh không?
Con nhỏ ngước lên ánh mắt thách thức, ngạo mạn:
_Mày nghĩ mày là ai?
_A, con này láo..mày chán sống hả?
Chúng mày cho nó biết đi….
Con bé chưa kịp phản ứng thì có người đã chặn tay chúng nó…rồi nó không biết gì nữa chỉ thấy ồn ào rồi chai vỡ……
Nó chỉ mơ màng thấy có người dìu nó đi:
_Con gái đâu mà uống say thế này….
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nó vẫn thấy đầu óc quay cuồng chắc tại hôm qua uống quá nhiều….Nhưng nó thấy mình đang ở một căn phòng lạ lẫm…
Có tiếng gõ cửa:
_Thưa cô, cô xuống ăn sáng ạ!
_Tôi đang ở đâu đây?
_Hôm qua cậu chủ đưa cô về thấy cô say mềm…
_Cậu chủ?Hắn là ai?
_Cô cậu không quen nhau ạ?Chẳng bao giờ cậu chủ đưa một cô gái nào về tôi tưởng cô là bạn gái cậu ấy chứ?
_Tôi mà quen hắn thì giờ đâu phải hỏi chị thế này…
_Cậu ấy là Lê Bảo Duy cậu chủ tập đoàn Duy An…
Cái tên Lê Bảo Duy cũng để lại trong nó chút ấn tượng, học trên nó 1 lớp cùng grand shool..nhưng nó và anh ta không quen biết tại sao lại đưa nó về đây???
Nó xuống nhà thì anh ta đã đi học rồi….Nó vội vã quay về nhà…hôm nay nó thấy mệt, dù sao nó cũng không định đi học hôm nay…
Lớp 11A1
_Mày có thấy con Nhím không?
_Không thấy, bộ nó có chuyện gì sao?
Gọi điện cho nó nhưng thuê bao không liên lạc được….
Về đến nhà nó sốt ly bì chắc tại nhiễm lạnh….Hết giờ học cả hội tới nhà Nhím, nhìn bộ dạng con bạn chúng nó thấy đau lòng quá, con nhỏ hàng ngày cười nói vô tư là thế mà giờ trở nên thảm hại thế này…
_Mày điên hay sao mà hành hạ mình thế?
_Tao không sao mà!Nó cười, nụ cười gượng gạo đến đáng thương….
_Vì cái thằng đểu đó mà thế này không đáng đâu mày !
_UH, tao ngu nên mới tin thằng đó….
Lại lặng im, không khí nặng nề bao quanh…Có tiếng chuông điện thoại:
Nhìn màn hình điện thoại mặt nó biến sắc….3 đứa kia nhìn nó cũng hiểu ra vấn đề….
Con Boo giật điện thoại, đầu dây bên kia là giọng nói gấp gáp:
_ Nhím ak!Sao em không đi học… ….
_Đồ tồi, anh xem những gì mình gây ra cho nó đi, giờ còn dám gọi điện hả?
Nói chưa hết câu, nó đã giật chiếc điện thoại