9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Quán CàFê Hoàng Tử

đang an ủi chú Ba đang cau có - Con Trà đâu rồi?
- Chiện... chiện giề thế nì? - Chú Bảy nhảy dựng lên làm thu hút sự chú ý của mọi người.
Cái bàn ăn thịnh soạn lúc nãy bây giờ đã biến thành... đống rác. Bên cạnh đống đổ nát còn vương *** "một vài" cục sắt. Chú Sáu lắp bắp:
- Ai, ai đã gây ra...
Chú Hai, lúc nãy còn an ủi chú Ba thì bây giờ lại lên gân lên cốt như một ngọn núi lửa:
- CÒN AI VÀO ĐÂY NỮA? Chẳng lẽ lại là do thằng Sê In? Cái con bé Thanh Trà này sau lại dặt mấy cục sắt lên bàn ăn cơ chứ????

- Hộc, hộc. - Nó dựa vào một gốc cây và thở dốc. Từ nãy đến giờ chắc nó phải chạy được năm ki-lô-mết rồi ý nhỉ? (Thực ra là chỉ có năm trăm mét thôi!). Kiểu này chắc phải đợi đến sáng cho các chú ấy nguôi ngoai rồi mặt dày mò về xin lỗi thôi.
Rừng âm u, bên cạnh bãi đất trống còn có mấy nghĩa địa. Ha ha, thế này mới tăng cảm giác mạnh chứ (Gan quá đi). Nó không bao giờ tin rằng trên đời này có ma, họa chăng là thú dữ thì nó mới sợ. Đang đi, chợt nó đạp vào vật gì... mềm mềm. Không lẽ là...
- Á á á, người chết!
- Chết cái đầu chị ấy, phá hỏng cả giấc ngủ của tôi.
Khi đã quen mắt với bóng tối, nó nhận ra trước mặt mình là một cậu nhóc chừng mười một tuổi, chắc là bằng tuổi cái Hoa. Cậu nhóc có vẻ cáu kỉnh khi bị nó phá mất giấc ngủ (Ai mà chẳng thế).
- Trời đang tối mà lọ mọ ở đây làm gì vậy, tính đi ăn trộm hả?
- Cậu cũng đâu khác gì tôi. - Nó lè lưỡi - Mà nên nhớ là cậu đang nói chuyện với bề trên đấy.
- Xin lỗi. - Cậu nhóc lạnh lùng - Người như tôi không có cái gọi là "phép tắc".
- Sao cứ phải tỏ ra như thế nhỉ. - Nó nhún vai - Mà cậu làm thế nào để có thể ngủ được giữa cái chốn heo hút này vậy?
- Riết rồi quen thôi.
- Nhiều muỗi lắm.
- Chị nhiều lời quá đấy, cằn nhằn thì về nhà mà ngủ.
- Hức... hức...
- Ê... này, chị khóc đó hả?
- Tại sao đàn ông con trai các cậu lại có thể độc ác như vậy??
- Này bà chị, tôi không phải là ai đó mà bà chị đang nhắc đến đâu!!!!!!
Nó càng khóc to hơn.
- Trời ạ, đã có ai bảo trẻ con phải đi dỗ người lớn bao giờ chưa, hả?

Năm giờ sáng.
Cậu nhóc sửa soạn đồ, chuẩn bị đi đâu đó, nó tò mò:
- Đi đâu vậy?
- Tìm nơi khác mà ngủ chứ sao, đêm qua tôi mất ngủ vì chị.
- Ấy, cho chị đi với.
- Để tôi lại mất ngủ thêm một đêm nữa à. Mà sao chị cứ phải đi theo tôi?
- Thực ra... - Nó bắt đầu thấy ngượng - Chị lac đường rồi.
Cậu nhóc có vẻ như muốn... hóa đá vì câu nói của nó. Bỗng có tiếng nói xen vào:
- Ra là ở đây, hả?
Sê In đang đứng tựa vào gốc cây từ bao giờ, một tay cho vào túi quần, gương mặt cậu ta đang đanh lại đến nó cũng phải sợ. Trông Sê In bây giờ còn đáng sợ hơn cả Minh Nhật.
- À, thì ra ông anh là "người đó" hả. Vậy làm ơn mang bà chị lắm mồm này về dùm.
- Nè, chị lắm mồm hồi nào hả?
- Thế cậu có định về nhà KHÔNG?
Từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên nó thấy Sê In "tàn bạo vô nhân đạo" như thế này. Ấy là nó còn chưa nó cái câu:"Về nhà để cho các chú ấy làm thịt à?" đó, bởi vì theo như các chú thì tội nà của nó đáng bị cho vào nồi nấu cao. Thế là nó đành phải tạm biệt cậu nhóc rồi lẽo đẽo đi theo Sê In.

Sê In để nó vào sảnh chính, sau đó cậu ta lại... tự về phòng mình. Nó thì đang trong trạng thái hai chân sẵn sang bỏ chạy bất cứ lúc nào. Nhưng không, chẳng có gì cả, các chú vẫn đang chơi bài, thi game như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhân cơ hội, nó rón rén chui vô phòng.
- Đứng lạiiiiiiii, Thanh Tràààà...
Tiêu rồi.

Một ngày đẹp trời, thời tiết mới thật là dễ chịu. Thế nhưng...
- Hừ, mới sáng ra đã phải làm đầu sai cho mấy ông chú quái gở rồi!
- Dù sao cũng là lỗi của cậu mà, chịu khó tí đi.
- Vậy vì ai mà tôi phải chịu cực khổ như thế này, hả? Thà ở trong rừng còn sướng hơn.
Không biết khi nào Sê In đã bắt đầu học cái thói "gian gian" như kiểu Nhật Anh nữa. Sê In ngày xưa vẫn dễ thương hơn. Nhưng mà hôm qua nghe lỏm từ "thông tấn xã con rùa" của chú Bảy thì Sê In lo cho nó ghê lắm, không suy nghĩ gì mà lao ra ngoài đi tìm nó luôn (Và tất nhiên nó đã phải mất hàng giờ để nghe rõ được thứ tiếng của chú Bảy). Nó hơi có phần cảm thấy hơi có lỗi với Sê In vì đã làm cậu ta lo lắng, nhưng việc này chứng tỏ rằng tình bạn giữa nó và cậu vẫn chưa hề bị rạn nứt...
- Này, đầu óc cậu làm sao thế? Còn khối việc còn phải làm đấy!
Phải, phải, lúc nào cũng công việc! Nó chỉ muốn đình công, nhưng làm thế nào bây giờ? À, không phải không có cách...
- Các chú về rồi đây. Ủa, Đông, con bé đâu?
- Dạ? Hình như cô ấy vào trong phòng rồi mất hút luôn.
- Cái con bé này... - Chú Hai vừa làu bàu vừa đẩy cánh cửa phòng nó - Định trốn việc hả?
- Hừ, hừ, chú ơi...
- Sao vậy, có chuyện gì à?
- Tự nhiên... cháu thấy đau bụng quá...
- Thế hả? - Chú Hai rướn mày lên.
- Có lẽ nó đau bụng do làm việc nhiều quá. - Có vẻ như chú Ba đang cố nín cười.
- Chú không biết bệnh mày là gì, nhưng hôm nay có món thịt nướng đấy, mày đau bụng nên chắc chẳng ăn được. - Giọng nói của chú Hai đầy "ranh ma".
Và nó đã hối hận ngay tức thì. Dưới nhà xộc lên mùi thịt nướng thơm nức mũi. Sao mấy ông chú này vô tâm quá vậy, cháu mình đau bụng mà chẳng mảy may quan tâm gì. Có lẽ các chú cũng biết tỏng bụng dạ nó rồi. Bây giờ thì nó đói nhiều hơn là "đau bụng". Nếu nó ló mặt ra thì chỉ còn nước độn thổ, nó đói đến mức có thể ăn hết chỗ thịt lẫn bát đĩa ngoài kia rồi.
Và Sê In đã xuất hiện, không khác gì một vị cứu tinh. Nó "đặc biệt" chú ý đến xiên thịt nướng đang ở trên tay cậu. Nó vui mừng rối rít vẫy tay cậu bạn, thì ra cậu ấy còn nghĩ đến nó. Nhưng mơ mộng đã trở thành... ác mộng. Cậu tar a đằng sau chỉ để làm mỗi một việc là rửa tay. Không thể chịu nổi nữa, bất chấp cái "sĩ" của mình, nó khẽ gọi:
- Này, Sê In, Sê In!
- Ủa, tưởng bị đau bụng cơ mà.
Nó đỏ mặt đáp:
- Đừng trọc quê tớ nữa, lấy giúp tớ đồ ăn đi.
- Sao cậu không tự ra mà lấy?
- Cậu biết tỏng tớ rồi còn gì nữa, làm ơn.
Sê In cười khúc khíc:
- Thôi được.

Một l
Trang: <<1 ... 1314151617 ... 43>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên

Lamborghini Huracán LP 610-4 t