9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Quán CàFê Hoàng Tử

m cho người khác. Nhưng nếu các cô cậu muốn thì tôi có thể đưa cơm cho các cô cậu, chỉ có điều giá cơm hơi đắ một chút.
Đúng là cái kiểu vừa quảng cáo vừa bán hàng, nhưng vì đang đói nên cả bọn gật đầu cái rụp. Bữa cơm có lèo tèo vài thứ mà đòi tính theo giá... nhà hàng. Tiền của nó, Nhật Anh, Minh Nhật, Tiểu Ly cộng lại chắc đủ cho hai ngày ăn ở. Điên nhất là truyện tên Lam "sĩ" nhè đúng lúc này mà khoe của. Trên đảo làm gì có mày rút tiền ATM với vietcombank mà cũng đòi rước một đống thẻ theo. Thành ra bây giờ những tấm thẻ trở thành... phế liệu. Nhật Anh vừa ăn cơm vừa tiện thể "thăm dò tin tức nội bộ":
- Bà ơi, thế có thuyền nào hay ghé qua đảo này không ạ?
- Có, chừng khoảng vài tuần họ ghé qua mua đồ và bán thức ăn cho chúng tôi. Chắc khoảng vài ba hôm là tới, nhưng giá để đi tàu của họ mắc lắm, chẳng ai trong cái làng này đáp ứng nổi.
- Tại sao lúc ở bờ biển tụi mình không thấy cái tàu lẫn người nào nhỉ? - Nó thắc mắc.
- Đương nhiên. - Bà chủ nhà nói - Dòng biển ở đầu bên kia thích hợp cho việc đi lại hơn, với lại mọi người ở đây chỉ dám quanh quẩn chỗ mình sống thôi, không dám đi đâu xa. Gần đây thường có bọn cướp lộng hoành lắm
- Chậc, vậy là lão chủ tàu chơi xỏ chúng ta, trở đúng đến chỗ cuối đảo. - Nhật Anh bồi thêm.
Tiểu Ly đếm bằng đầu ngón tay:
- Vài ba hôm... bọn mình còn năm hôm nữa là phải đi học.
- Cô nương, còn tiền vé thì sao?
- Thì... chịu chứ sao.
- Chừng đó tính sau, lo ăn đi đã. - Lam đang nhai thức ăn nhồm nhoàm.
Lúc nào cũng, ăn ăn ăn, nó đang lo sốt vó lên được, kiếm một khoản tiền lớn là cả một vấn đề, nhất là kiếm tiền ở cái làng này thì thà đi kiếm tiền rớt ngoài đường có khi còn nhiều hơn.
Đêm đó bọn nó ngủ nhờ ở nhà bà lão, tất nhiên là vẫn phải... đóng tiền. Nó lại một đêm mất ngủ và tất nhiên nó biết thừa sáng mai sẽ lại là "một sáng dậy muộn". Lần này đó vẫn đi dạo, và Nhật Anh cũng cùng chí hường với nó.
- Cậu ra đây làm gì?
- Tôi ngồi đón sao băng, biết đâu lại ước được thoát ra khỏi cái đảo này.
Mặt nó dài ra:
- Tôi không thích mấy trò ngắm sao, mê tín!
Nhật Anh ngạc nhiên:
- Tôi tưởng con gái bọn cô ai cũng thích mấy cái trò này?
- Lúc trước tôi ước cái gì cái đó cũng chẳng thành sự thực, giờ chán rồi.
- Cô ước gì?
- Nhưng cấm cậu cười.
- Nói đi.
- Tôi ước... - Nó xấu hổ - Có một cái bánh ngọt khổng lồ trên trời rơi xuống.
Nhật Anh phá ra cười như nắc nẻ:
- Cho đến bây giờ cô vẫn ước như vậy?
- Này, cậu đã bảo là không cười cơ mà!
...
Đêm hôm đó là một cuộc nói chuyện vui vẻ, và tất cả đã không thể qua khỏi mắt Lam. Hắn ước phải trăng mình có thể ném cục gạch cho thằng bạn thân ngất luôn. Nó chính là mục tiêu mới mà hắn đề ra, vậy mà lại có người nhăm nhe "phỗng tay trên". Tất nhiên là hắn phải ngăn chặn ngay từ trong trứng nước, đề phòng mọi việc đi quá xa...

Sáng.
Nó ngạc nhiên là hôm nay mình được ngủ một giấc đã đời mà không bị ai gọi dậy. Ai đắp chăn cho nó thế này? Mọi nguời đi đâu mất tiêu rồi? Nó tròng vô cái áo khoác rồi ra ngoài.
Kìa, mọi người đứng đó, tên Lam ra vẻ "đứng đầu" đang "chỉ huy":
- Nhật Anh đi hướng Đông, xong về báo cáo. Sau đó Minh Nhật đi hướng Tây, xong về báo cáo. Tương tự Tiểu Ly đi hướng Nam, còn tôi đi hướng... cuối cùng. Ủa? Thanh Trà, sao không ngủ tiếp?
Trả hiểu câu nói của Lam có móc mỉa gì nó không nhưng nó vẫn trả lời:
- Thì hết buồn ngủ thì... không ngủ tiếp chứ sao.
Nó không biết rằng Minh Lam điều Nhật Anh đi đầu tiên và hắn đi cuối cùng để thực hiện "kế hoạch" của mình vì Nhật Anh rất tinh. Còn hai tên ngốc kia thì hắn chả lo. Lam thấp giọng nói:
- Phòng cô có cái chăn nào không?
- Không... nhưng sáng nay thì có, chẳng hiểu ai đắp cho tôi.
Lam mừng rỡ:
- Đó, theo cô thì là ai?
- Bà chủ nhà?
- Không phải, một người khác.
- Tiểu Ly?
- Không! Tại sao cô không nghĩ đó là nam nhỉ?
Nó ngẫm nghĩ một hồi, rồi rụt rè nói:
- Nhật Anh?
- Bộ đàn ông trên thế giới này chết hết cả rồi sao???? - Lam bỗng nổi khùng lên, cuối cùng hắn buộc phải hạ giọng trước sự ngô nghê của nó - Thực ra... là tôi.
- Anh? - Nó chưng hửng - Thế thì làm sao?
- Thì cô không thấy mình có cảm xúc gì lạ à? - Như xúc động chẳng hạn.
- Có đấy.
- Thật ư? Như thế nào? - Lam hớn hở.
- Tôi thấy lạ vì tự nhiên anh biết quan tâm chăm sóc người khác.
- Cô... - Lam tức hộc máu, định nói gì đó thì bỗng nhiên Nhật Anh trở về.
- Không có gì cả, chẳng có cách nào kiếm tiền được đâu. - Nhật Anh chán nản.
- Hờ, vậy đến lượt Minh Nhật. - Lam khoát tay, hắn vẫn còn tức anh ách vì vở kịch đã bị phá be bét thành bi kịch, và có thêm Nhật Anh thì lại chuyển thành thảm kịch.
- Khoan đã, - Nhật Anh xen vào - Cậu vừa bảo thằng Minh Nhật làm gì?
- Bảo nó đi kiếm tiền chứ còn gì.
- Thế thì có chuyện lớn rồi.
- Hả?

- Tôi biết ngay mà! - Nhật Anh dẫn đầu cả nhóm đi vè phía Tây, y như rằng một lát sau thì thấy Minh Nhật, một tay nắm lấy cổ áo của một người đàn ông, miệng còn mấp máy chuẩn bị nói câu: "Đưa tiền đây".
- Minh Nhật, dừng tay lại đi! - Tiểu Ly kêu lên, và lúc đó Minh Nhật mới để cho người đàn ông kia được hít thở trở lại.
- Trời ạ, tao bảo mày đi kiếm tiền chứ đâu bào mày đi ăn cướp! - Lam ôm đầu nói.
- Thì ăn cướp cũng là một phương thức kiếm tiền mà. - Nhật Anh "góp ý".
Và người đàn ông - tức nạn nhân của Minh Nhật đã định làm to chuyện nếu như Nhật Anh không kịp thời rút một xấp tiền ra.
-Thôi, thế là tiền ăn trưa đi tong. - Trông khuôn mặt Lam mới thật sầu thảm nhưng rút kinh nghiệm lần trước nên hắn không dám hung hăng với Minh Nhật.

Vậy là trưa hôm đó bọn nó nhịn. Lam lí luận rằng bữa tối là quan trọng nhất vì nếu để cái bụng đói thì không ngủ được, thế là tối đó tụi nó ăn như hổ vồ mồi.
Hôm nay tàu về và sáng mai sẽ đi nên tụi nó đang cố bàn mưu tính kế để được lên tàu. Nhóm người đi tàu gồm có mấy cô gái thuộc loại tay anh chị dân chơi nên không dễ dàng ăn quịt. Dạo này người dân bắt đầu xì xào ban tán về nhóm,
Trang: <<1 ... 2021222324 ... 43>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên

Snack's 1967