9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Quán CàFê Hoàng Tử

ông muốn làm một con quỉ.
...
- Cháy! Cháy! Bớ người ta, cháy!
Lửa ngập tràn và nuốt chửng tất cả những thứ mà nó đi qua. Giờ đây nó đang bị bao vây bởi bốn bức tường toàn khói là khói...
Nó sẽ chết sao?
Chết... liệu có đau không?
Bàn tay nó ngừng động tác phá cửa, nó nhắm mắt lại và chờ đợi tử thần, nó chưa kịp tạm biệt những người mà nó yêu thương... Liệu nó sẽ lên thiên đàng... hay là xuống địa ngục?
Bây giờ bóng tối đang bao trùm thay cho lửa, nó tự an ủi mình: sẽ nhanh thôi. Nhưng trong lúc tưởng chừng như vô vọng, có một tiếng nói tưởng chửng xa xăm nhưng lại rất gần vọng lại trong đầu nó:
- Tệ thật, đúng không? Khi mà tao-người mà mày ghét lại là người cứu một mạng của mày, và mày sẽ phải đền ơn tao, mãi mãi...
Sáng hôm sau, nó tỉnh dậy và thấy mình ở trong bệnh viện. Kể từ lúc đó, nếu ai để ý kĩ thì sẽ thấy mắt phải của Cao Sơn có màu khác với con mắt trái của ông ta, và dưới con mắt ấy... có một vết sẹo... vết tích của một vụ cháy...
...
- Gì cơ? Xem xét và chữa trị cho thằng nhóc ấy ư? Mày nghĩ mày có đủ khả năng ấy à? - Cao Sơn khinh khỉnh nói - Chắc một thời gian nữa nó sẽ tự lành thôi. Mày tốt nhất đừng có chõ mũi vào, kẻ vô dụng, mãi mãi là kẻ vô dụng thôi... chỉ khi mày dựa vào tao, mày mới có thể sử dụng.

- Hộc.. hộc... - Nó thở hồng hộc và ngồi bật dậy, chỉ là một giấc mơ, một trong những cơn ác mộng của nó hôm nay bỗng dưng bật ra. Nó mở chiếc ví ra, bên trong ví có lồng một tấm ảnh, hình ảnh trong đó chính là của Cao Sơn. Đây là cách để nó đối diện với nỗi sợ hãi, chính là đối mặt với nỗi sợ hãi ấy. Nó lẩm bẩm:
- Ông nhầm rồi!
Đúng, ông ta đã nhầm, nó không vô dụng, và nó sẽ chứng minh cho ông ta thấy, dù không có ông ta, nó cũng không trở thành kẻ vô dụng. Nếu không làm được việc này, nó thề sẽ ăn mì bằng lỗ mũiiiiiiiii!!!!!!

Đúng lúc đó...
Đằng sau tấm hình của Cao Sơn...
Một tấm ảnh khác rớt ra...

Đó là một cậu bé trông thánh thiện nhiện như một thiên thần, nụ cười và đôi mắt trong như suối. Nó lẩm bẩm:
- Sê In...
Phải rồi, Sê In cũng rất giỏi về việc này cơ mà...
- Này... - Nó ôm quả bòng và tò mò hỏi - Sao dạo này cậu cứ chơi với mấy cái lọ đó vậy, có gì vui à?.
- Không phải chơi, đây là những bình hóa học.
- Hóa học? Từ ngày mẹ cậu đi vắng, cậu toàn làm mấy thứ này hoài... Mẹ cậu đi đâu vậy? Bà ấy dặn cậu làm mấy thứ này à?
Nó không để ý rằng, tay của Sê In đang dần nắm chặt lại, nhưng cậu vẫn quay sang cười với nó:
- Ừ, mẹ dặn mình phải làm xong mấy thứ này, sau đó... mình sẽ được gặp lại mẹ.
Nó ngây ngô nói:
- Vậy à, có cần mình giúp gì không?
- Không cần đâu, cậu chỉ cần đứng nhìn thôi. Hứa với mình, nhé?
Nó trề môi:
- Cậu sợ mình phá chắc, ai cần chứ, mình đi đây, lát nữa ba mình về thấy mình lẻn đi thì chết.
Sê In không nói gì, cậu chỉ cười nhẹ.

- Sê In, rốt cuộc mình phải làm gì... - Nó cúi mặt xuống nhưng lại ngẩng phắt lên - Không được, nếu gọi điện hỏi cậu ta thì chứng minh bản thân kiểu gì đây! - Và rồi nó cất ngay cả hai tấm ảnh trở lại ví.
Nãy giờ không để ý, giờ nhận ra thì nó mới biết là ai đó đã đắp cho nó một cái áo khoác. Của ai nhỉ? Chắc là của mấy người gác cổng. Quay trở lại với bàn làm việc lúc này đã có một tập hồ sơ chễm trệ ở đó, nó mừng rỡ bỏ lại cái áo, không biết viện khoa học có phát hiện gì mới mẻ không ta? Tên Lam mấy việc kia thì vô dụng nhưng công nhận là về mấy chuyện này hắn cũng được việc hết, có lẽ hắn dùng chuyển phát nhanh.
Nhưng ngay khi đọc mấy dòng đầu tiên, mặt nó tái lại hẳn đi, chuyện này là...
Người ta có một phát hiện khá bất ngờ về MXT và thuốc giải của nó. Sau khi tiêm cả hai loại thuốc này vào cơ thể Nhật Anh, trong người cậu ấy chỉ lưu lại duy nhất ba chất độc. Tương đương như vậy, bên cạnh nó có ba cái bình.
Bình màu đen là clozania
Bình màu đỏ là stralika.
Bình màu xanh là stralikan.
Đặc biệt là ở chữ clozania được khoanh tròn và gạch chân, hẳn đây là chất nguy hiểm nhất. Và phân tích luôn cả MXT cùng thuốc giải, việc khoa học đã có kết luận, trong bình thuốc giải MXT đều có những chất đối kháng với những chất độc có trong MXT, chỉ trừ có ba chất nêu trên là chưa có chất đối kháng. Còn nữa, viện khoa học cũng không thể biết được thuốc đối kháng của ba chất này là gì cả, chỉ biết rằng stralikan và stralika được chế tạo bở hai loài nhện hiếm cực độc trong rừng, và clozania... được lấy từ nọc của một con rắn sa mạc, trong hàng tỉ người trên trái đất này... chỉ có một người từng thấy nó...
Kết luận: vô phương cứu chữa.
Hơ hơ...
Vô phương cứ chữa ư?
Không lẽ...
NÓ PHẢI ĂN MÌ BằNg LỖ MŨI THẬT SAO?
Làm gì có chuyện... ăn mì bằng lỗ mũi là điều trái với tự nhiên, ăn thế quái nào được, ông trời cũng đâu muốn sinh linh do mình tạo ra biến mất, đúng không? Hì... vì thế nó không thể ăn được.
"Đừng trốn tránh nữa"-Một giọng nói vang lên trong đàu nó.
Tay nó trở nên run rẩy, nó nuốt ực một cái, rồi chầm chậm đọc dòng cuối cùng của trang giấy:
Nếu không cứu kịp, lâu nhất là một tuần, bệnh nhân sẽ tử vong.

Không...
Chẳng lẽ không còn cách nào sao?
Một tuần dành cho nó... chỉ một tuần... một tuần thôi... giả sử như nếu nó không làm được...
Bình tĩnh, dù có phải ăn mì bằng lỗ mũi nó cũng phải cứu được Nhật Anh, Sê In cũng từng nghiên cứu rất nhiều loại độc dược, nó sẽ gọi cho cậu ấy.
Biết đâu...
Biết đâu lại...
- Bíp... bíp...
Không liên lạc được.
Một làn gió lạnh buốt thổi qua người nó khiến nó rùng mình.
- Khỉ thật! Đang lúc quan trọng, cậu biến đâu rồi hở Sê Innnnnnnn????/
Còn một chuyện khác.
Bây giờ, nó mới nhận ra, ngọn gió khi nãy... hoàn toàn có thật =_+, chúng thổi từ phía cửa sổ.
- Hừ... hừ... sao mình không nhận ra sớm chứ... - Răng nó đánh lập cập vào nhau từ lúc nào không hay, nó kéo thật mạnh cái cánh cửa sổ già nua cũ kĩ, vậy mà nó tưởng sém chút nữa cái cánh cửa sổ long luôn ra rồi chứ.
Giá như nó chịu ngó ra ngoài cửa sổ...
Dù chỉ một giây thôi...
Trang: <<1 ... 3738394041 ... 43>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên

Old school Easter eggs.