XtGem Forum catalog
9xGiaiTri.Mobie.In
Thế Giới Giải Trí Di Động Miễn Phí
HOMESMS KUTEWAP TRUYỆN
Cài đặt Opera Mini 7.0 để truy cập wap nhanh và Tiết Kiệm kb nhé!
Tải Game Avatar Online 210 - Thế Giới Diệu Kỳ Trong Mơ
Chiến Thần Mobile Online - Phiên Bản Thần Vương Phục Sinh
Mobi Army 220 - Gunny Mobile Bắn Súng Đình Đám Nhất 2013
Tải Game Ninja School - Trường Học Ninja Online
Khí Phách Anh Hùng 145 - Game Mobile Thể Hiện Hào Khí Dân Tộc
Tải Iwin Online Phiên Bản HD Mới Nhất. Game Đánh Bài Cực Đỉnh
Trang Chủ » Đọc Truyện » Teen Story
↓↓ Truyện Teen – Quán CàFê Hoàng Tử

tay sai của người phụ nữ kia đưa cho - Lần sau người lạ đưa cho cái gì cũng không được ăn, nghe chưa?
- Không thể phí đồ ăn! - Nó lên tiếng rồi giật lại bịch cháo.
Nhật Anh tròn mắt nhìn nó, phản ứng của nó không còn hờ hững như trước. Chẳng nhẽ trong cháo này có... Không thể nào, người phụ nữ kia chắc gì đã tốt bụng mà đưa thuốc chữa bệnh cho nó, mà cũng chưa chắc bà ta đã chế tạo được. Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
- Dù sao cũng đừng ăn nữa. Lỡ có chuyện gì thì sao? - Nhật Anh cương quyết lấy lại bịch cháo - Ăn đi này, dù sao ăn đồ người quen mua cũng an toàn hơn.
- Nó quay mặt đi không thèm nhìn Nhật Anh lấy mật cái, chứng tỏ nó đang dỗi.
Nhật Anh thở dài, tưởng bệnh của nhỏ đã hồi phục, cậu toan đứng dậy đi rửa tay thì bỗng có một bàn tay kéo lại:
- Sợ... ở lại...
Nhật Anh tròn mắt nhìn nó, khiếm khi nó "dễ xương" như thế này. Thỉng thoảng nó mất trí nhớ kiểu này cũng hay phết chứ nhỉ. Nhưng nói vậy thôi chứ cậu cũng mong nó khỏi bệnh nhiều lắm, hay là ngày mai... cậu thử đến xem?

2h50.
Nó vẫn còn đang ngủ say lắm. Nhật Anh khẽ khàng mở cửa tránh gây tiếng động. Cậu đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, nhưng dù cho là một cơ hội cũng phải nắm lấy. Với tình hình hiện nay thì chắc bà ta cũng chẳng dám làm gì cậu...

Nhà kho trống của bệnh viện nhân ái.
Nơi đây tối tăm và được phủ một lớp bụi mù mịt. Khung cảnh này làm Nhật Anh nhớ lại từ nhiều năm trước, trong một phòng thí nghiệm, cậu la hét, rẫy rụa khi nhìn thấy chiếc kim tiêm chuẩn bị chọc vào tay mình, giả sử lúc đó cảnh sát không đến kịp...
Sau khi cậu vừa bước vào, hai cánh cửa gỗ bỗng dưng tự động đóng lại. Cậu giận dữ nhìn về phía người phụ nữ ngồi.
- Yên tâm, ta không làm gì đâu mà phải sợ. Chỉ là bảo mật cuộc nói chuyện của chúng ta thôi.
- Bà... Tóm lại là có việc gì? - Nhật Anh cố giữ bình tĩnh.
- Việc gì ư? Cậu biết ta muốn cái gì mà, bộ óc siêu phàm của cậu.
- Huệ Lan, bà vẫn bệnh hoạn như ngày nào! Tại sao không dùng tài năng của mình đi cứu giúp mọi người, tại sao cứ phải làm cái việc phi pháp ấy?
Huệ Lan cười phá lên:
- Ồ, thế nhưng ta không muốn làm công việc tẻ nhạt ấy, ta thích nghiên cứu, ta thích nhiều tiền. Sao nào!
- Bà hãy nhìn lại mình đi! Sau vụ càn quét của FBI thứ bà có được là gì? Một đống thuốc điên khùng cùng hai tên dàn em không hơn không kém. Vậy nên bây giờ đến một người như tôi mà bà cũng không dám động vào?
- Cậu... - Huệ Lan vẫn làm ra vẻ tao nhã - Vậy bây giờ cậu có muốn làm vật cưng thí nghiệm của tôi không? Đổi lại tôi sẽ cho cậu thông tin cực quí hiếm của con nhóc kia. Đôi bên đều có lơi.
- Bà đâu có đơn giản, nếu bà biết về cô ấy, chắc chắn tiếp theo cô ấy sẽ là mục tiêu!
- Vậy nên mới nói ta cần trí óc của cậu. Ta còn có một điều kiện nữa là sẽ buông tha cho cô gái bé nhỏ đó. Săn lùng cô ta bao năm vẫn chưa được, cô ta ẩn mình rất giỏi. Nói thật cô ta là miếng mồi béo hơn cả cậu đấy.
- Bà... - Nhật Anh đã hiểu chuyện gì sẽ xảy ra, cậu quá lơ là! Thanh Trà bây giờ vẫn còn đang ở một mình.
- Yên tâm đi, ta vẫn chưa động thủ. Ta chỉ cần cậu là đủ để thí nghiệm.
- Chắc gì bà đã chữa được bệnh cho cô ấy.
- Vậy ta sẽ chữa bệnh cho cô ta trước, sau đó cậu sẽ đến nộp mình? Thế là nhân nhượng lắm rồi.
- Rồi xong bà sẽ lại bắt cô ấy?
- Nhưng cô ta có thể thoát, ít ra là lấy được trí nhớ còn phòng vệ được. Phải không?
...
- Cứ từ từ mà suy nghĩ, nếu đồng ý thì đợi đến năm giờ chiều gặp ta ở căn nhà số bốn mươi hai!

- Ủa, Tiểu Ly, đến từ lúc nào vậy?
- Từ lúc nãy rồi, thế Nhật Anh vừa đi đâu vậy?
- À, tôi đi hỏi bác sĩ về tình hình của Trà.
- Thiệt hông? - Tiểu Ly nheo nheo mắt.
- Thiệt... thiệt chứ. - Nhật Anh hơi chột dạ - Làm gì mà phải như cảnh sát đang tra hỏi thế?
- Sorry nha! - Ly cười phá lên - Tại hôm nay là ngày cá tháng tư nên Ly phải hỏi để đề phòng bị lừa.
- Cá tháng tư, ra vậy. - Nhật Anh thở phào, cậu cứ ưởng bị phát hiện, kể ra thời gian trôi cũng nhanh thật.
- À, cậu muốn gọi điện trêu mọi người chút xíu không? Khoấy động không khí ấy mà, buồn quá. - Tiểu Ly cười rồi thở dài nhìn nó.
- Cảm ơn, mình không có hứng. - Chịu cô nàng này, cậu đang gặp phải vấn đề rắc rối mà cũng nói thế được.
- Oke, vậy mình sẽ chơi một mình. Trà, mượn tạm cái điện thoại của cậu nhé.


Tay cầm chai rượu, Lam ngẩn người khi nghe tiếng nhạc chuông. Phải, cậu đã lén thu âm giọng hát của nó để cài làm nhạc chuông khi nó gọi đến. Bài hát này... chỉ dành cho nó mà thôi... Không lẽ...
- A lô? Thanh Trà, có chuyện gì? Cô nhớ lại được rồi à? - Lam hỏi dồn dập.
- Hơ... Lam... tôi thấy đau đầu quá, người hơi nhức...
- Bình tĩnh, Nhật Anh đâu rồi? Tôi đến ngay... - Lam vội vàng lấy chiếc áo khoác vắt trên ghế, cậu hoảng tới mức không phân biệt được giọng của ai với ai.
- Ha ha ha ha. - Vọng lại là một tràng cười.
- Cô...
- Lam bị lừa rồi! Hôm nay là ngày cá tháng tư mà, Tiểu Ly đây.
...
- Lam?
- VỪA PHẢI THÔI NHÉ! AI ĐÙA VỚI CÔ! - Cụp máy luôn.
- Hơ... - Từ phòng bệnh, Ly nhìn chiếc điện thoải và lẩm bẩm - Mình đùa hơi quá? Nhưng người ta bảo ngày cá tháng tư không được tức giận mà...

- Thưa bà chủ, có cần tiếp tục theo dõi con bé kia không?
- Thôi khỏi.
- Nhưng bà bảo... Mà sao bà chủ dễ dàng để thằng nhóc kia đi thế?
- Yên tâm đi, ta đảm bảo nó sẽ tự động quay lại. Giờ ta có nhiệm vụ mới cho các ngươi.
- Dạ?
- Đi theo dõi tình hình chuyển biến nạn nhân duy nhất còn sống của ta, theo ta biết thì nó đang điều trị trong bệnh viện. - Huệ Lan đăm chiêu.
- Vâng, thưa bà chủ.

Whisky, Vodka, Gin, Tequila,... vô số những chai rượu đang nằm lăn lóc dưới chân Lam. Hắn tu rượu ừng ực như thể đang uống nước. Rượu không có vị ngọt, không chát, không đắng, mà chỉ để lại vị giằng xé trong người hắn, càng uống càng cảm nhận rõ. Hắn không giận câu nói của Tiểu Ly mà giận chính bản thân hắn. Đã nói không thích, nói là sự trả thù thế mà lại quan tâm sâu sắc đến cô ấy. Đến khi tưởng chừ
Trang: <<1 ... 2425262728 ... 43>>
Chia sẽ bài viết này lên Facebook Twitter Google+
↓↓ Cùng Chuyên Mục
 [Truyện Teen Cực Hay] Thưa thầy, Em yêu anh
- 2013-07-22 / 08:07:45
 [Truyện Teen Cực Hay] Ngốc à !!! Anh đâu có khóc
- 2013-07-22 / 08:02:45
 [Truyện Teen]Vợ ơii ! Học bài
- 2013-06-30 / 08:34:43
 [Truyện Teen] Con Nhóc Bướng Bỉnh
- 2013-06-22 / 08:15:25
 Ôsin Xinh Gái và Công Tử Đẹp Trai
- 2013-06-08 / 01:54:19
1234»
Bài Viết Ngẫu Nhiên